Đồng chí Đặng Đình Hồ sinh năm 1925, quê ở xã Thanh Bình huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ Tĩnh (nay là xã Phong Thịnh, Thanh Chương, Nghệ An).
Xuất thân trong gia đình nông dân nghèo, mồ côi cha mẹ từ bé, Đặng Đình Hồ phải đi làm thuê chăn trâu, đốn củi để kiếm sống. Trong hoàn cảnh nước mất, nhà tan, tận mắt chứng kiến làng quê bị tàn phá, anh em xóm làng bị giặc giết hại, với lòng căm thù giặc sâu sắc, Đặng Đình Hồ quyết tâm tham gia cách mạng năm 1950.
Từ ngày vào bộ đội, đồng chí Đặng Đình Hồ luôn có tác phong chiến đấu linh hoạt, táo bạo, đã nổ súng là kiên quyết xung phong tiêu diệt địch, được đồng đội ca ngợi là “Nhanh như sóc, mạnh như hổ”, dù bị thương vẫn tiếp tục chiến đấu, có tác dụng cổ vũ đơn vị hăng hái thi đua giết giặc lập công.
Trong chiến dịch Hòa Bình tháng 01/1952, trận đánh Đồi Mồi, sau khi đơn vị nổ súng, đồng chí Đặng Đình Hồ đã nhanh chóng dẫn đầu tổ xung kịch tiến lên cửa mở, chiếm lô cốt địch, tạo điều kiện cho đơn vị đánh thẳng vào trung tâm, diệt một đại đội địch, làm chủ trận địa. Trong khi chiến đấu, đồng chí bị thương cả hai mắt, nhưng đã tự bò ra ngoài để đồng đội dìu về trạm quân y, nhường cáng thương cho đồng chí khác.
Trong trận Lạc Quần (Nam Định) tháng 4/1952, khi quả bộc phá cuối cùng vừa nổ, đồng chí Đặng Đình Hồ đã dẫn đầu tổ ba người vượt lên chiếm vị trí đầu cầu. Thấy hỏa lực địch bắn rất mạnh uy hiếp cửa mở, đồng chí đề nghị đại đội điều tổ trung liên lên phối hợp đánh rộng ra chiếm chân cầu Lạc Quần, giữ vững chỗ dừng chân cho toàn đơn vị phát triển vào bên trong. Sau đó tổ đồng chí tiếp tục ở lại chiến đấu bảo vệ hai nhà dân bị địch đánh chiếm. Mặc dù bị thường nhưng đồng chí vẫn động viên đồng đội trong đơn vị tiếp tục xông lên tiêu diệt địch, chỉ đến khi đánh lui quân địch, đồng chí mới lui về tuyến sau chữa trị vết thương.
Trong trận Tuy Lộc Thượng, Ninh Bình (tháng 11 năm 1952), do chuẩn bị chu đáo nên tổ của đồng chí Đặng Đình Hồ làm nhiệm vụ mở cửa rất nhanh. Cửa mở xong, tiểu đội bạn đang phát triển vào bên trong thì vấp phải hỏa lực địch ở tường hộp cản lại. Đây là một kiểu chướng ngại mới, bộ đội ta chưa có kinh nghiệm nên không giải quyết được lại bị thương vong. Tiểu đội của đồng chí Đặng Đình Hồ lên thay, đánh đầu này, chúng cụm lại đầu kia, rất khó, đồng chí liền nghĩ ra sáng kiến dùng bộc phá và lựu đạn đánh sập đoạn tường giữa, chia đôi địch ra, từ đó đánh phát triển ra hai đầu tiêu diệt địch, tạo điều kiện cho đơn vị bạn tiến vào giải quyết nhanh trận đánh. Sáng kiến đánh tường hộp của đồng chí Đặng Đình Hồ được phổ biến trong toàn đại đoàn và các đơn vị áp dụng rất tốt, đem lại hiệu quả cao.
Trận đánh bốt Vạn Lại (tháng 12 năm 1952), địch bố trí hàng rào thép gai dài hàng trăm mét, dùng pháo binh các nơi bắn về mãnh liệt, sát thương ta từ bên ngoài. Vừa mở xong cửa mở, đồng chí Đặng Đình Hồ đã hết sức mau lẹ dũng cảm đánh chiếm vị trí đầu cầu, dùng lựu đạn, thủ pháo uy hiếp địch, cùng đơn vị đánh mạnh giải quyết nhanh diệt và bức hàng một đại đội Âu Phi trong 20 phút.
Cuối năm 1953, đồng chí Đặng Đình Hồ là Tiểu đội trưởng thuộc Tiểu đoàn 418 (Trung đoàn 57 Đại đoàn 304), đơn vị đồng chí được lệnh hành quân từ Thanh Hóa qua Suối Rút theo đường 41 lên Mộc Châu, tiến vào Điện Biên.
Sau hơn một tháng hành quân, Trung đoàn 57 hỗ trợ cùng các đơn vị bạn kéo pháo vào trận địa. Vượt qua bao cánh rừng, đèo suối, giày rách, chân sưng húp, tay phồng rộp nhưng ai cũng phấn khởi, háo hức chuẩn bị chiến đấu. Vừa kéo pháo vào trận địa, Tiểu đoàn 418 được lệnh án ngữ cửa rừng Hồng Lếch. Ngày 02/6/1954, địch cho 2 tiểu đoàn Âu – Phi từ Mường Thanh kéo ra chia làm hai cánh đánh vào trận địa của của tiểu đoàn. Một cánh quân địch lợi dụng sườn đồi cao vòng ra đằng sau định bao vây Đại đội 60. Quân địch cậy đông, ồ ạt tiến đánh nhưng bị Trung đội 27 Đại đội 60 xung phong đánh giáp lá cà, đẩy lui được quân địch. Đại đội 60 lệnh cho Tiểu đội trưởng Đặng Đình Hồ dẫn tiểu đội chặn mũi tiến của địch ở phía sườn đồi cao, đẩy lùi được nhiều đợt xung kích của địch, sau nhiều đợt giằng co, quân ta đã tiêu diệt được phần lớn quân địch, buộc chúng phải rút lui. Ngay tối hôm đó, Bộ chỉ huy chiến dịch gửi điện khen và quyết định tặng thưởng Huân chương chiến công cho cán bộ chiến sĩ Trung đội 27. Trận đầu tiên tham gia đánh địch ở Điện Biên Phủ, đồng chí Đặng Đình Hồ được tặng thưởng Huân chương Chiến công hạng nhì.
Sau trận đánh, Trung đoàn 57 nhận nhiệm vụ đào hào siết chặt vòng vây quanh Hồng Cúm. Đồng chí Đặng Đình Hồ là Trung đội phó Trung đội dũng sĩ của trung đoàn 57 (Đại đoàn 304) nhận nhiệm vụ phối hợp với đại đội bạn đánh sở chỉ huy địch ở khu C.
Từ đêm ngày 23 tháng 3, giao thông hào và chiến hào của Trung đoàn 57 đã hình thành một trận địa liên hoàn siết chặt quanh Hồng Cúm, cắt rời nó với phân khu Trung tâm, chấm dứt việc hạ cánh của máy bay trên đường băng tại đây. Quân Pháp nhiều lần định nống ra đều bị quân ta đánh bật trở lại. Trừ việc chi viện bằng hỏa lực từ xa cho khu Trung tâm, những hoạt động khác bằng bộ binh, cơ giới của địch tại Hồng Cúm đều bị loại trừ.
Chuẩn bị cho đợt tấn công thứ 3 của chiến dịch vào đêm ngày 01/5/1954, nhiệm vụ đánh chiếm và tiêu diệt các cứ điểm còn lại của địch, uy hiếp tung thâm, chớp thời cơ tiến hành tổng công kích. Ngày 30/4/1954, Đại đội 60 của đồng chí Đặng Đình Hồ nhận nhiệm vụ đánh vào mũi chính Hồng Cúm khu C, đơn vị được vinh dự nhận lá cờ “Quyết chiến quyết thắng” của trung đoàn trao.
Đúng nửa đêm ngày 01/5/1954, cơn mưa đạn pháo đồng loạt trút xuống Hồng Cúm. Các trận địa pháo, các cỡ hỏa lực của Đại đoàn tập trung bắn mãnh liệt vào khu sở chỉ huy và khu pháo binh Hồng Cúm. Tiểu đoàn 418 chia làm hai mũi mở cuộc tấn công vào khu C, mũi chính do Đại đội 60 phụ trách đánh vào phía Đông Bắc, mũi phụ đánh vào phía Đông Nam. Trung đội phó Đặng Đình Hồ cùng các chiến sĩ gan dạ, dũng cảm bí mật bám sát hàng rào, phá dây kẽm gai đánh bộc phá mở cửa vào, dùng súng DKZ bắn sập hai ụ đại liên. Trong khi đó trung đội bộc phá của đơn vị bạn đánh mấy chục quả bộc phá nhưng không mở xong cửa đột phá, do bãi dây thép gai quá dày, cửa đột phá mở hơi lệch hướng. Hỏa lực của quân Pháp lúc này tập trung bắn vào hướng cửa mở nhằm bịt đường tiến của ta, nhiều chiến sĩ Tiểu đoàn 418 đã anh dũng hy sinh, không chùn bước, người trước ngã người sau tiến, quyết tâm chiến đấu giành thắng lợi. Trước tình hình đó, Trung đội phó Đặng Đình Hồ đề nghị đại đội xin lên đánh thay nhưng bộc phá hết, phải chờ. Mặc dù bị thương nhưng đồng chí vẫn kiên quyết ở lại chỉ huy đơn vị, khi bộc phá được đưa lên, đồng chí Đặng Đình Hồ chỉ huy đồng đội đánh cửa mở, phá các lớp rào dây thép gai, tạo điều kiện cho đồng đội xông lên đánh thẳng vào tung thâm. Tinh thần chiến đấu của đồng chí Đặng Đình Hồ góp phần cổ vũ toàn đơn vị hăng hái chiến đấu, đến hai giờ sáng quân ta chiếm gần hết khu C. Tiêu diệt hơn ba chục tên địch, số còn lại rút vào cố thủ trong các ụ súng và chiến hào cuối cùng dọc bờ sông. Lá cờ “Quyết chiến quyết thắng” nhuộm thắm máu cán bộ chiến sĩ Đại đội 60, mang nhiều vết đạn đã tung bay trên lô cốt địch. Đến 5 giờ chiều ngày 07/5, quân Pháp ném vũ khí xuống sông Nậm Rốm và có nhiều đám cháy trong cứ điểm. Đúng 24 giờ cùng ngày, đồng chí Lê Chưởng gọi điện thoại báo cáo: đã bắt được toàn bộ quân Pháp ở Hồng Cúm, trong đó có cả Lalăng, chỉ huy phó của tập đoàn cứ điểm, đặc trách phân khu Hồng Cúm.
Ngoài tinh thần chiến đấu hăng say, lập công xuất sắc, đồng chí Đặng Đình Hồ còn rất chịu khó học tập, rèn luyện. Bị thương, hỏng mắt phải và tay phải yếu, đồng chí đã kiên trì tập bắn tay trái và đã thành công.
Đồng chí Đặng Đình Hồ đã được tặng thưởng 2 Huân chương Chiến công hạng Nhì, 7 lần được tiểu đoàn, trung đoàn, đại đoàn khen và là Chiến sĩ thi đua của trung đoàn. Ngày 07 tháng 5 năm 1956, đồng chí Đặng Đình Hồ được Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa tặng thưởng Huân chương Quân công hạng Ba và danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân.