Phía Đông sông Nậm Rốm, cách chỉ huy sở của De Castries chừng 100 thước đường thẳng là cứ điểm 464, trên một quả đồi (hay còn gọi là Đồi số 5) được coi là “cổ họng” của Điện Biên Phủ vì nó trực tiếp che chở cho khu tung thâm Mường Thanh.

Khi Nhật chiếm đóng Điện Biên Phủ năm 1945, chúng đã biến ngọn đồi thành vị trí kiên cố có hầm ngầm vững chắc. Khi giặc Pháp trở lại Điện Biên Phủ chúng lại gia cố bằng xi măng và tạo thành 3 hầm ngầm to nối với nhau, 4 xung quanh mỗi hầm có các hỏa điểm sát mặt đất, lô cốt chằng chịt.

Cùng với đợt tấn công thứ hai vào các cứ điểm phía Đông Mường thanh, ta tiêu diệt đại bộ phận tiểu đoàn địch đóng ở cứ điểm 464 ngay trong đêm 30/3. Tên quan tư sống sót cùng 1 số lính trốn xuống hầm ngầm cuối cùng để cố thủ. Từ hôm sau giặc huy động các tiểu đoàn tinh nhuệ cuối cùng của chúng bao gồm lính Lê dương nhảy dù, Lê dương bộ binh nhảy dù thuộc địa để chiếm lại ½ đồi phía trung tâm và phản kích lại ta. Ta và địch dành giật, mỗi bên chiếm nửa quả đồi.

Trong 36 ngày đêm liên tiếp, cho đến trận tổng công kích cuối cùng đã diễn ra trận đánh dai dẳng, ác liệt giữa ta và địch, tranh nhau từng mét đất, từng thước giao thông hào. Có những lúc pháo của ta rót từng đợt dồn dập uy hiếp trận địa của địch. Ban ngày, binh lính địch không dám ló mặt ra ngoài bởi sẽ trung phải hỏa lực của thiện xạ của ta. Trong hơn 1 tháng bao vây, ta đã tiêu diệt trung bình mỗi ngày trên dưới 2 tiểu đội địch. Đêm xuống, các chiến sĩ lại bí mật đào thêm trận địa dưới chân đồi, sườn đồi chuẩn bị cho tổng công kích. Giao thông hào của ta như những gọng kìm ngày càng siết chặt lấy địch.

Trước thất bại ngày một rõ ràng, giặc điên cuồng chống cự. Chúng thả bom nổ chậm, nã pháo 120mm như mưa ở chân đồi, có ngày chúng còn ném hàng trăm quả lựu địa về phái đầu giao thông hào của ta. Chúng còn cho xe tăng leo lên sườn đồi định hất đất, lấp giao thông hào, nhưng bất chấp bom đạn địch các chiến sĩ của ta vẫn kiên nhẫn ban ngày thì chiến đấu chống lại từng đợt hỏa lực của địch, ban đêm vẫn không ngừng đào hào từng bước lấn dần vào sào huyệt của địch. Cho đến trước ngày tổng công kích, thì trận địa của ta đã lan rộng chiếm hơn ½ đồi, kéo dài hơn 2km. Có những lúc gặp phải lô cốt của địch giữa đường đều tiêu diệt và tiếp tục đào hào.

Ngày 6/5, ta tấn công mạnh vào các hầm ngầm của địch. Rất nhanh chóng, hầm ngầm lớn thứ nhất bị tiêu diệt, ta tiếp tục tiến sâu vào trong. Giặc ở hầm ngầm lớn thứ 2 chui đầu vào các ngách ẩn nấp và bắn chặn ta bằng các hỏa lực ở điểm ngầm sát mặt đất. 1 mũi của tiểu đội dao nhọn xông lên chiếm ngay đài vô tuyến điện của giặc, tổ đội khác tiêu diệt chớp nhoáng 8 ụ súng giặc và đánh thẳng vào hầm lớn thứ 3, là chỉ huy sở của tên quan tư. Địch thấy ta tới tắt phụt đèn, ta kêu gọi ra hàng nhưng chúng ngoan cố bắn ra khiến ta phải quăng thủ pháo vào hầm. Tiếng nổ phát ra, ta lại hô địch ra hàng. Tên quan tư và 1 lũ sĩ quan, hạ sĩ quan hơn 10 người lũ lượt  chui ra, dơ tay xin hàng, lúc ấy là 1 giờ sáng ngày 7/5. Lá cờ Quyết chiến quyết thắng của Hồ chủ tịch phất phới bay trên hầm giặc, dưới ánh đèn dù và hỏa pháo sáng rực trên trận địa.

Trong tung thâm các chiến sĩ xung kích vẫn đang giải quyết dần các hỏa điểm chống cự của giặc. Các tổ 3 người cứ tự động chiến đấu, yểm hộ cho nhau, người trước ném thủ pháo, người sau quét tiểu liên, đánh thật nhanh, thật mạnh. Có chiến sĩ tân binh vừa được bổ sung tự động ôm bộc phá lên diệt ụ đại liên của địch, ném 13 quả lựu đạn, dẫn đầu tiểu đội. Nhiều chiến sĩ bị thương nhưng vẫn tiến lên chiến đấu, diệt được nhiều ụ súng. Quá nửa đêm, hơn nửa tiểu đoàn địch bao gồm lính vừa nhảy dù và lính Lê dương đóng ở đây bị tiêu diệt hoàn toàn. Ta lập trận địa phòng ngự ngay lập tức. 3 giờ sáng, 2 đại đội địch ở chân đồi số 5 nhiều lần định phản kích lên nhưng bị trung liên, đại liên của ta bắn bật trở lại. Pháo của ta cũng rót xuống phía dưới ngăn chặn những đợt phản kích. Thêm 2 chiếc xe tăng của địch lò dò tới bị DKZ của ta bắn tóe lửa, sợ hãi quay đầu trở lại.

Từ 4 giờ sáng trở đi, ta hoàn toàn làm chủ cứ điểm xung yếu này. Sau hơn 1 tháng đổ mồ hôi xây đắp trận địa và đổ máu để dành từng mét đất với địch, các chiến sĩ của ta đã làm nên chiến thắng vẻ vang, góp phần tiêu diệt một trong những lá chắn quan trọng của sở chỉ huy trung tâm. 15 giờ chiều ngày 7/5, quân ta đã từ trên các đồi cao xung quanh, tràn xuống Mường Thanh tiêu diệt những cứ điểm còn lại, bắt sống De Castries cùng toàn bộ tham mưu của chúng. Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ bị tiêu diệt hoàn toàn, Điện Biên Phủ được giải phóng./.


Đánh giá:

lượt đánh giá: , trung bình:



 Liên kết website
Thống kê: 698.248
Online: 34