Là một trong những cao điểm phía Đông của Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ, bức bình phong che chắn hữu hiệu cho phân khu trung tâm phía dưới lòng chảo Mường Thanh, nơi có cơ quan đầu não của địch và sân bay Mường Thanh - con át chủ bài của Thực dân Pháp. Cũng giống phần lớn những cao điểm còn lại, tại đây Thực dân Pháp bố trí hệ thống binh lực, hỏa lực vô cùng mạnh mẽ và trở thành vị trí "nhức nhối" nhất đối với Quân đội Nhân dân Việt Nam.

Trước đây khi Điện Biên còn nằm dưới quyền cai trị của Thực dân Pháp, chúng dựng nên những tên tri châu cai quản từng vùng, Đồi C1 là chốn ăn chơi, hưởng lạc của tên tri châu Đèo Văn Ún. Cũng tại đây dựng nên một nhà tù, để giam giữ những người hoạt động cách mạng bị bắt, trogn đó có vợ con đồng chí Lò Văn Hặc một trong những cán bộ tiêu biểu của cách mạng trên vùng đất Điện Biên - Lai Châu (trong chiến dịch Điện Biên Phủ đồng chí giữ chức Chủ tịch Ủy ban kháng chiến hành chính, sau này là Phó chủ tịch Khu Tự trị Thái Mèo, đến năm 1978 giữ chức vụ Phó chủ nhiệm Uỷ ban Dân tộc của Quốc hội).

 Đồi C2 khá rộng, nối với C1 bằng một dải yên ngựa, sườn đồi phía trong thoai thoải, đổ xuống đường 41 (nay là đường 7/5), rất tiện cho quân Pháp cơ động lên phản kích. Bố phòng của địch trên đrên đồi là hệ thống chiến hào liên hoàn với nhiều lô cốt, ụ súng khá kiên cố; phía ngoài là nhiều lớp rào dây thép gai và bãi mìn dày đặc. Lực lượng trấn giữ Elian 4 là Tiểu đoàn dù thuộc địa số 5 và Trung đoàn Ma Rốc số 4.  

Về phía ta, chịu trách nhiệm đánh cứ điểm này là Trung đoàn 98, Đại đoàn 316 dưới sự chỉ huy của Trung đoàn trưởng Vũ Lăng.

17 giờ  ngày 30/3/1954 đợt tấn công thứ 2 vào khu trung tâm Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ bắt đầu. Lần lượt các cao điểm quan trọng phía Đông nằm dưới tầm hỏa lực của ta. Trong vòng 45 phút Trung đoàn 98 đã chiếm được C1. Thất thủ ở C1, địch rút sang C2 sử dụng hỏa lực ở đây bắn lên C1 để chiếm lại, gây nhiều thương vong cho bộ đội ta.

Một đại đội của ta vượt qua mỏm yên ngựa đột nhập và nhanh chóng phát triển tiêu diệt liên tiếp 11 lô cốt và ụ súng. Sau đó lực lượng phía sau của địch đã kịp thời chặn lại. Ta quyết định lui về phòng ngự C1, chờ thời cơ tiến đánh C2.

Tại cứ điểm C2, chỉ huy Bigead đã cho lính đào một đường hào từ C2 sang C1, chuẩn bị mở đợt tiến công bất ngờ, có tính quyết định của trận đánh. 5 giờ 50 phút ngày 10/4, Bigead đã ra lệnh tấn công trận địa phòng ngự của ta trên C1. Toàn bộ pháo địch gồm 20 khẩu 105mm ở Mường Thanh và Hồng Cúm đồng loạt bắn lên C1. 4 xe tăng từ C2 tiến lên trút loạt đạn về phía trận địa phòng ngự của Trung đoàn 98 ở mỏm Cột cờ. Phía bên trên máy bay địch liên tiếp bắn phá những con đường tiếp viện của ta; đưới đất, hai tiều đoàn dù số 5 và số 6 tiến quân lên C1 hòng chiếm lại cứ điểm. Các chiến sĩ Trung đoàn 98 đã bình tĩnh và anh dũng chiến đấu đẩy lui nhiều đợt phản kích của địch, giữ vững trận địa. Cuộc chiến đấu diễn ra ở đây trong tình thế giằng co quyết liệt. Địch liên tục chi viện, mở nhiều đợt xung phong, phản kích. 2 giờ sáng ngày 14/4, mỗi bên chiếm giữ nữa quả đồi.

20 giờ 30 phút ngày 06/5/1954 đồng thời với trận chiến đấu tại A1, Tiểu đoàn 215, Trung đoàn 98, Đại đoàn 316 tấn công cứ điểm C2. Ngay từ đầu lực lượng thọc sâu của đơn vị đã tiêu diệt trận địa pháo, tiến vào trong trận địa phòng ngự của địch. Dựa vào công sự mạnh, địch ngoan cố chống cự và liên tục phản kích, cắt đứt đội hình chiến đấu. Cuộc chiến đấu giằng co giữa ta và địch kéo dài suốt đêm. Đến rạng sáng ngày 07/5, chỉ huy cứ điểm tung lực lượng cơ động ra phản kích nhằm tạo ngón đòn bất ngờ đánh bật Trung đoàn 98 ra khỏi cứ điểm. Được sự hỗ trợ của Trung đoàn 174 bên phía A1, Trung đoàn 98 đã đập tan cuộc phản kích của địch. Lựu pháo của ta cũng dồn dập bắn chi viện hơn 200 quả. Trung đoàn 98 đã chia làm 3 mũi tấn công ào ạt xung phong lên C2. Trước sức mạnh tấn công như vũ bão của Việt Minh, cứ điểm C2 đã bị thất thủ, hơn 600 tên địch kéo nhau ra hàng. Chiếm được C2, toàn bộ dãy cao điểm phía Đông đã nằm dưới sự khống chế của Quân đội Nhân dân Việt Nam.

Trận chiến tại cứ điểm C2 tuy không ác liệt và nhiều thương vong như khi đánh chiếm A1 nhưng lại kéo dài ngày nhất so với việc tiêu diệt các cứ điểm khác của Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ. Chiếm được cứ điểm này đã tạo thuận lợi cho các mũi tấn công của Quân đội Nhân dân Việt Nam vượt cầu Mường Thanh, tiến thẳng vào trung tâm chỉ huy của địch. 17 giờ 30 phút ngày 07/5/1954 De Castries và toàn bộ Bộ chỉ huy Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ bị bắt sống. Điện Biên Phủ hoàn toàn giải phóng.

Ngày nay cứ điểm C2 không còn được nguyên vẹn như trận đánh năm 1954, xung quanh đã mọc lên một số công trình xã hội và nhà ở của dân. Di tích đồi C2 cùng với các di tích thành phần trong khu Di tích Chiến trường Điện Biên Phủ đã được cắm mốc, khoanh vùng để tôn vinh chiến thắng vĩ đại của quân và dân ta trong cuộc kháng chiến thần thánh chống Thực dân Pháp xâm lược./.


Đánh giá:

lượt đánh giá: , trung bình:



Tin liên quan

     Bình luận


    Mã xác thực không đúng.
       Liên kết website
      Thống kê: 698.386
      Online: 32